PHÚ KHAI MÃ ĐÁO
Trước đèn lần dỡ trang xưa
Chợt thấy bụi về vương vãi
Trời Nam vĩ đại
Đất Bắc lăm le
Lịch sử lăn xe
Nghiền quân thống trị
Hí hí hí hí…
Lộc cộc lộc cộc…
Tân niên mã tộc
Nhớ nghĩa kiên trung
Tung Thiết Mã đuổi giặc, Phù Đổng oai hùng
Cỡi Bạch Câu thỉnh kinh, Đường Tăng tự tại
Ung dung Xích Thố qua ải
Nhẹ nhàng Kiền Trắc vượt thành
Vó câu ngàn dặm tung hoành
Bia đá muôn đời ghi dấu
Trận mạc xông pha kề anh hùng chiến đấu
Đời thường lam lũ tải hàng hóa thông thương
Phi nước đại nuốt đường trường
Hý ba quân bừng nhuệ khí
Nay thời thái bình thạnh trị
Ngựa giờ cũng đã thảnh thơi
Đua trường thử sức tranh chơi
Thắng cảnh đưa người đi dạo
Mã đáo thành công nhờ phải đạo
Mai khai phú quý dựa đa tài
Đường dài mới biết ngựa hay
Vượt qua chông gai ô nhục
Mĩm cười nguy nan hạnh phúc
Tim hồng thắm thiết sắt son
Cho ân nghĩa được vẹn tròn
Cho đời đạo ca thân ái
Cho ngàn năm sau nhớ mãi
Bóng ngựa in dài trên chữ S thương thương…
VỊNH NGỰA
Chiến chinh rong ruổi khắp nơi
Hòa bình vận chuyển giúp đời hôm mai
Đường trường nước đại đua tài
Đêm trường cô độc lai rai cỏ sầu…
Một trắng đêm thôi đã thấy dài
Ngàn xa mới biết ngựa anh tài
Một lòng hiếu nghĩa không tà dục
Trọn kiếp trung kiên chẳng đổi thay
Sức mạnh vượt đường tôn mã lực
Bạn hiền chỉ lối có chàng trai
Tuy là gia súc người yêu quý
Kìa tượng kiêu hùng tung gió bay
Từ xa lốc cốc… rộn trên đàng
Tuấn mã đâu về chợt hý vang
Đã xả bọc thây bao hảo hán
Từng chuyên chở mộng khắp trần gian
Ngày đưa Quan Vũ nên cơ nghiệp
Đêm rước Đạt Đa đắc đạo vàng
Hậu thế lưu danh tôn nghĩa khí
Giúp đời thịnh vượng mãi an khang
CÂU ĐỐI NGỰA
Người tài không phân già trẻ
Ngựa khỏe chẳng kể thấp cao
Ngựa vẽ trên tường nào cỡi được
Bánh in ở giấy chỉ xem thôi
Một lời nói ra , bốn ngựa đuổi đành thôi
Chữ ký buông rồi, ngàn voi dày chẳng xóa
Thái Tông đắm sắc lụy xà để oan ức tru di Nguyễn tộc
Nguyễn Huệ thương dân phi mã cho căm hờn sát thác Thanh bang
Xưa chinh chiến vó ngựa hùng hồn giúp hào kiệt diệt tan cường bạo
Nay thanh bình ngọn cờ rực rỡ tung quê hương bay đến phồn vinh
Đêm Giao thừa, Lưu Bang chém mãng xà nướng lửa cao hừng hực
Sáng Nguyên đán, Hưng Đạo thúc tuấn mã phi nước đại dập dồn
Mai xòe hạnh phúc hương lan rộng
Ngựa đến thành công vó đổ giòn
Tàn bạo rứa mãng xà ơi ! Nỡ phun chi khói lửa mịt mù; gây đổ nát, tang thương, quằn quại
Vươn xa nhe tuấn mã nhé! Hãy hí lên vó câu giòn giã; đem thanh bình, thịnh vượng, thương yêu
Trừ yêu sát quỷ, Tề Thiên từng náo động thiên cung, phò Tam Tạng lưu danh rạng rỡ
Cõi ngựa xem hoa, Từ Thức bỗng lạc du tiên cảnh, về trần gian luyến sắc bâng khuâng
Chiều ba mươi, rắn vẫy đuôi ngoe nguẩy, âm thầm từ giã thế nhân
Sáng mồng một, ngựa tung vó hào hùng, kiêu hãnh khai trương xuân sắc
Cảm thương gà ngửa cổ gáy sớm hôm cho dân chúng am tường thời khắc
Khâm phục ngựa xả thân phò xã tắc giúp anh hùng tiêu diệt ngoại xâm
Thay ngựa giữa dòng đời thế thái
Phụ tình lúc nạn nợ tiền khiên
Đó ngựa bệnh đau cả tàu bỏ cỏ
Đây người số đỏ trăm họ xin tiền
Trần thế xa xôi, khúc khuỷu, gập ghềnh; ngựa lướt băng ngàn nào nao núng
Nhơn tình thế thái, bấp bênh, bạc bẽo; chó lưu luyến chủ mãi trung thành
Sáng mua chiều xé, vé số mua hoài chưa tới số
Nay giữ mai buông, đất đai giữ chặt cũng rơi đai
Đường Tăng ở tăng đường đương tằng hắng
Lão Đại nhìn đại lão lại đảo điên
Dốc đứng trời khổ ngựa lính
Người khó tính nhọc anh em
Người thuần đạo không lang chạ lả lơi
Ngựa tinh hơi chẳng lăng loàn trắc nết
Bạn hiền như thành lũy
Ngựa quý tợ đại bàng
Ngựa hay không thay dáng chạy
Người tốt chẳng nuốt lời qua
Roi vun vút ngựa băng ngàn
Nắng huy hoàng cây trổ lộc
Ngựa giỏi vung roi liền hiểu
Người hay nghe tiếng đã rành
Ngựa què khoan phi nước kiệu
Người yếu chớ hóng gió đêm
Ngựa quèn chẳng chở đến nhà
Người khốn không qua khỏi nạn
Thúc ngựa vút roi
Thử người dùng bạc
Việc làm chẳng xong như ngựa cộc đuôi
Chuyện nói chưa hết tựa cầu gãy nhịp
Ngựa ăn chút cỏ khỏi lệ nhỏ đường dài
Xe đổ đầy xăng phòng mặt nhăn đồng trống
Chăm sóc ngựa con, ngày nọ vươn thành tuấn mã
Dưỡng nuôi chú tiểu, đêm kia ngộ hóa thiền sư
Không chó bắt mèo đớp cứt
Thiếu voi dùng ngựa qua đường
Tránh ngó mõm chó vó ngựa
Đoán dựa cựa gà ngà voi
Ngựa non háu đá, người cả ưa sai
Ngựa non háu đá, người dở hay khoe
Ô Truy tự sát trung vua Sở
Xích Thố nhịn ăn tưởng thánh Quan
Voi Việt oai hùng xông thẳng trận
Ngựa Thanh hoảng loạn chạy cong đuôi
Ngựa đánh rơi bao kỷ niệm dọc đường
Trăng nhặt chiếu những ân tình bên suối
Da ngựa bọc thây
Bao đai tròng kiếm
Dở cảnh sang ngang buồn đĩ ngựa
Bày trò thậm thụt tởm phim heo
Nương không sủng ái buồn đêm vắng
Ngựa chẳng ngó ngàng nhớ tuổi thơ
Hoàng hôn kéo lê thê, bóng đen phủ ngựa đen… lững thững về chuồng
Bình minh lên rực rỡ, mây trắng che cò trắng… chập chờn soi nước
Chủ giày vò, ngựa bò bấm chịu
Khỉ bố láo, hùm cáo xin thua
Ngựa quen đường cũ chìm ô trược
Người lạ lối xuân nổi hứng thi
Kiếp ngựa trâu đi đâu cũng khổ
Quân hùm hổ đổ cả mà vui
Ngựa chạy đường dài, dài giống ngựa
Sên bò liễu yếu, yếu như sên
Đầu trâu mặt ngựa ào ào
Gan sứa miệng hùm lí nhí
Dưới tàn dâm mát ma dâm dật
Bên cuộc đỏ đen ngựa đỏ au
Nước trong mây trắng, ngựa trắng tung đồi
Cỏ biếc trời xanh, két xanh hót nhạc
Trăng vàng soi đít ngựa, nguyệt lão não nùng
Lài trắng cặm phân trâu, mục đồng háo hức
Chợ cuối Đông nước đông, người đông hớn hở, mai đông rực rỡ
Đường đầu Xuân cỏ xuân, khí xuân nhẹ nhàng, sắc xuân huy hoàng
Tâm viên ý mã rỉ rả nói hoài
Mưu cáo chước lang lẹ làng tha sạch
Chó dựa chủ, ngựa dựa nài phải rành ai hãy trị
Tiểu nương thầy, con nương bố khéo lựa chỗ mà răn
Phóng qua song, song mã song song
Phù khỏi độc, độc long độc độc
Bạch mã tốt mã thăm gò mã
Kim hầu to hầu gọi chư hầu
Thẳng như ruột ngựa
Cong tựa liềm trăng
Cao thanh banh từng phần
Tốt mã rã cả đám
Trung giống chó,
Khó như sứ Diêm,
Im tợ thóc,
Khóc y ma,
La cà là ngựa kéo,
Lẽo đẽo đúng oan gia…
Hải đảo mộng mơ, ngắm mỹ nhân ngư ngất ngư ma dại
Lâu đài tình ái, phi thiên lý mã rệu rã thân tàn
Ngựa đường cùng vẫy vùng lôi bậy
Chó số tận lẩn thẩn cắn càn
Thắm thoát thoi đưa, bóng câu sang cửa bạc
Dần dà én liệng, hồn nguyệt ướp mai vàng
Ngựa mà được cánh y tiên giáng
Hùm lại thêm sừng hệt quái sanh
Đêm đến chó sủa vu vơ…, cảnh buồn tênh tẻ nhạt
Ngày đi ngựa tung mù mịt…, đời xa vắng mơ hồ
Khói quyện liên hoa ngạt ngào cúng Phật
Đèn lên kim mã thong thả đưa người
Ngựa vàng thong thả rước ả về dinh
Cây bạc nhẹ nhàng đưa nàng tới bến
Nhơn sám quy y, khách lai giác ngộ
Xà vong phù hộ, mã đáo thành công
Ngựa bầy bầy còn bị vây sư tử
Người riêng lẻ sao không mẻ ma cô
Ngựa trung chủ sao kêu đĩ ngựa
Gà thông thiên lại bảo ma gà
Áo bạc lòng vàng dầu kẻ quan người ngựa
Ngoài đen trong trắng dẫu ảnh thắng tôi thua
Đua tuấn mã ngựa chẳng thua mới lạ
Gặp cao nhơn người không thắng là hay
Gái có chồng như ngựa có cương
Người không đạo như thuyền không lái
Ngựa không thúc không thành ngựa giỏi
Đạo chẳng hành chẳng gọi đạo thiêng
Mã tiên thảo đắng hàn lương huyết
Kê tử hoàng ngọt ấm dưỡng tâm
Gió đưa cải ngọt về trời, rau răm lặng sầu tê tái…
Lôi hất ngựa vàng xuống đất, cỏ roi thoảng phất vi vu…
Suốt năm trời rong ruổi cầu tài, trâu cày ngựa kéo đời lam lũ
Ba ngày xuân ngao du chúc tết, mai ngắm đàn rung kiếp lãng du
Công tử mời thử miếng dưa, khoan đưa ngựa trắng
Tiểu thơ xin quơ keo mứt, đừng bứt mai vàng
Năm canh gà điểm từng canh một
Khắp hướng ngựa chào chẳng hướng riêng
Người ngã trận ngựa vận chuyển về
Chàng sa cơ thiếp vờ quên biến
Gió khuya tắt đèn lần phăng ra chỗ
Đường xa sẩy ngựa biết dựa vào đâu
Kia sương lấp lánh say cánh mai vàng
Đây cửa long lanh khép mành ngựa trắng
Song song là hai cửa sổ, hai người ngồi trong cửa sổ song song
Độc độc tức một áo quan, một người trốn giữa áo quan độc độc
Da trắng vỗ bì bạch
Rệp bự thở phì phì
Bỏ bại thành còn mất cỏn con, ngựa tung vó ung dung phiêu lãng
Quên ân oán ghét thương lẩn quẩn, người buông tay thong thả tiêu diêu
Cõi sắc không ngựa có đi về
Vòng sanh tử người chưa qua lại
Họa phước nan phân, Ông thất mã
Chánh tà bất thuyết, Phật niêm hoa
Kẻ lính quýnh, người điềm nhiên
Chồn láo liên, ngựa thong thả
Có qua có lại mới toại lòng nhau
Không tiến không lui chẳng vui ngựa được
Xe mười pháo bảy ngựa ba, biết ta biết người
Voi bốn đạn năm bom chín, điều lính điều quân
Ruồi lơ lửng đậu trên lưng lở
Ngựa hiên ngang phi dưới hang nghiêng
Xà số chín muồi về chín suối
Mã thân vàng rực chở vàng tay
Ngủ bụi nằm cầu đời vất vưởng
Lên voi xuống ngựa kiếp phong lưu
Trước vành móng ngựa người ngao ngán
Bên cẩu đầu đao kẻ ngậm ngùi
Voi giày ngựa xé đầy man rợ
Truồng lột bè trôi quá hãi hùng
Tứ mã phanh thây
Thập đạn bắn mạng
Hí hí hóa hi hi …, đời buồn quá ngựa vừa mất chủ
Lê lê lan lệ lệ…, chàng tiếc thay sáo mới sang sông
Trịnh trọng ngựa quỳ dưới mộ
Linh thiêng hồn hộ bên câu
Pháo hồng nổ chim về biển bắc
Chuông vàng đưa ngựa lại chùa nam
Phi nước kiệu khoan thai, ngựa đưa ngài qua ải
Buông dây cương thư thả, chàng rước ả về dinh
Ngựa bay giữa gió để lại dấu thấy chăng
Sương đọng trên mai tan ra không nghe thử
Thi ân bất cầu báo, ngựa rảo qua chuồng
Thọ lộc mạc khả vong, chó trông kỹ cổng
Mê đua đòi ngựa tan cơ nghiệp
Tưởng dục lạc tiên mất thần thông
Ngựa lai láng không ngờ lang lái
Gà bồn chồn chẳng nghĩ chồn bòn
Ngựa cương, nài thắng dây cương
Bò dở, chủ cho cỏ dở
Nhiều mối làm rối quan sùng
Lắm quà chở hoài ngựa quạy
Tớ chủ phải có hợp đồng
Ngựa người cần trông ân nghĩa
Trước kèn ta, sau kèn tây, giữa quý thầy đủng đỉnh
Trên mặt nhật, dưới mặt lộ, kế đáy mộ sẵn sàng
Phật đản huy hoàng, Vu lan thắng lợi
Hạ nguyên vời vợi, Nguyên đán xôn xao
Đối đối đâu đâu âu đáp đối
Thơ thơ thẩn thẩn vẫn thành thơ
Ngắm quê hương cuộc sống thanh bình
Về cổ tự ngựa hồng thoải mái
Ngựa thả oan gia đời nhẹ nhõm
Người buông ngôn ngữ cảnh thông huyền
Phố xứ hô, kim mã đáo phát bá hoàn phú quý
Thái dương chiếu, huỳnh mai khai hòa thiên sắc thanh tân
Thu lai huỳnh diệp vân song lãng
Xuân đáo kim câu đệ ngộ huynh
Cựu tuế chủng mai tôn mỹ lệ
Tân niên họa mã đắc kiêu hùng
Sanh tử đa kỳ đa mộng tưởng
Phong trần kỷ độ kỷ tri âm
Khai bút long đằng du mã đáo
Điểm trà nguyệt xướng tặng hoa khai
Pháp thuật vô năng trừ định nghiệp
Thái dương bất khả chiếu nhân tâm
Phong xuy mã đáo thành kiện tướng
Hải xuất nhựt nghinh hóa xích châu
Nhứt dạ độc thư trừ vạn muội
Lục thời bái Phật ngộ thiên minh
Địa sanh bách ốc như yên họa
Thiên phụng thiên vân tợ táng dung
Xuân gia giao dịch lân phùng mã
Hàn sĩ đăng quang ngư hóa long
Đa câu hữu sự hoằng hoa phố
Độc thủ vô chiêu chấn võ lâm
Xuân nghinh Di Lặc sanh đa hỷ
Hạ bái Quán Âm phát đại bi
Xuân lai sóc nhật nghinh Di Lặc
Hạ chí vọng thời bái Thích Ca
Mã đáo quy y, hoa thỉnh Phật
Nhơn lai sám hối, tội phân sương
Bạch mộc thiêu hương du hóa mã
Huỳnh tinh lạc địa hoại thành mai
Độc độc, độc long trừ độc tiễn
Song song, song mã đáo song môn
Hồng kỳ, hồng nhật, hồng đa huyết
Bạch mã, bạch vân, bạch tịnh tâm
Tứ mã bất phục thị vô hảo chủ
Tam nhân đồng hành tất hữu ngã sư
Độc ẩm cà phê, hắc tiếp hắc
Song đàm thế sự, minh thừa minh
Xuân khứ, xuân lai, xuân bất tận
Pháp sanh, pháp diệt, pháp vô cùng
Duyên tận, duyên sanh, duyên bất định
Sư thành, sự bại, sự vô thường
Lộ thượng hắc câu truy ngoại tặc
Sơn trung huỳnh điển điểm mai hoa
Độc thọ khai hoa tam giới hưởng
Chúng câu hành hiệp ngũ châu an
Mộ khai bút họa vân lai chỉ
Triêu khởi trà châm mã ẩn bình
Khai bút nghinh xuân kim mã đáo
Trương phong phát lộc thiếu nhi chầu
Khai trương hồng phát kim câu đáo
Giao dịch thịnh hành quý khách lai
Xuân lai hạnh phúc, nhơn an lạc
Mã đáo thành công, thế thái bình
SONG TOÀN
Vườn xuân mã đáo bụi hồng tung
Mỗi sắc mỗi hoa mỗi trẻ trung
Túi rượu bầu thơ đầy lãng mạn
Thanh gươm yên ngựa quá kiêu hùng
Trừ gian diệt bạo yên non nước
Đả hối bài tham tố lụa nhung
Thời chiến thời bình đâu cũng có
Võ văn nhật nguyệt sáng kiên trung
VAY TRẢ
Tanh hôi nồng nặc quá ê chề
Thử rảo chợ đời có thấy ghê
Nhổ cánh vặt lông người nướng vịt
Moi tim cắt ruột kẻ thui bê
Dẻo dai sức lực tìm cao ngựa
Khoái lạc phòng the kiếm lẩu dê
Một mạng ăn rồi đền một mạng
Thương ai hụp lặn giữa sông mê
GIÓ – TRĂNG - SƯƠNG
Gió rong ruổi chưa bao giờ dừng lại
Những vu vơ khao khát mộng đời
Cửa đã mở - xin mời vào ngủ lại
Đêm bình yên …ta gió quyện thành trăng
Vân du mãi nhưng nào soi được
Những âm u tội lỗi rập rình
Trăng trầm mặc trên dòng sông nghiệp lực
Trải lung linh rọi sáng kẻ duyên lành
Vốn cô đọng lạnh lùng dằng dặc
Bao ưu tư phát tiết tinh hoa
Đợi bình minh nhẹ điểm sáng lòa
Sương từ giã hòa mình trong vô tận…
XUÂN ẤM
Lành lạnh sang mùa, lạnh thế nhân
Ruổi rong góp nhặt lạnh kim ngân
Chẳng mong sưởi ấm bao hồng lộc
Chỉ giác ngộ là xuân đến chân
TÂM SỰ CỦA NGỰA
Gặm nhấm chút xơ hoang dại
Trầm tư mặc tưởng ngày qua
Bao năm tháng ngược xuôi tất tả
Khắp núi đồi vất vả xuống lên
Ta không thể nào quên
Từng ngọn roi vun vút
Từng vết hằn tủi nhục
Hoàng hôn rơi; dốc khúc khuỷu, gập ghềnh
Như tình người thế thái, bấp bênh
Bình minh gọi; đường xa xôi, diệu vợi
Xa như mộng thanh nhàn, đổi mới
Vượt bao nguy hiểm rập rình
Trải bao khói lửa điêu linh
Ta nào chồn chân mỏi vó
Rồi một hôm trên đỉnh phù vân
Cất tiếng hý tan màn sương dày đặc
Soi bóng mình giữa suối nguồn trong vắt
Phụng sự một đời- nghĩa khí kiên trinh
Ôi thế nhân còn lại một chút tình
Xin gởi gắm, quên tháng ngày đày đọa
Xin thứ tha những bất kham tai họa
Trả hết nợ đời ta mặc sức tiêu diêu…
XUÂN CẢM
Xuân đến tha ma buồn não ruột
Tết về cửa Phật lặng an tâm
Đường mai lả tả, kèn inh ỏi
Hạt bụi chờn vờn thoáng biệt tăm
BÓNG CÂU
Thắm thoát bóng câu qua cửa sổ
Lẹ làng cánh nhạn khuất trời thanh
Thời gian chẳng đợi ai tầm đạo
Hỏi lá vàng sao tiễn lá xanh?
BẠCH MÃ VÂN
“Thui thủi thẩm thơ thành thơ thẩn
Ngu ngơ ngẫm ngựa ngỡ ngựa ngon”
Anh là con bạch mã
Em là mây trắng trôi
Mã không tìm mã nữa
Chỉ ước cởi mây thôi
Cỏ xuân lên son trẻ
Song trắng quả đẹp đôi
Cùng ngắm nguyệt lưng đồi
Nghe hồn mai thổn thức
Anh tâm viên ý mã
Em tức cảnh sinh thi
Mai lả tả…, mây đi
Ngựa lui về cổ tự
LUÂN CHUYỂN
“ Luân hồi lỡ đã gặp nhau
Bỏ bờ huyễn mộng qua cầu chơn như “
“Xưa em là chữ viết
Nằm trong lòng cuốn kinh”
Anh là thiền sư ẩn
Chiêm nghiệm dưới ánh trăng
Xưa em là hồng thắm
Khoe sắc rực nắng thềm
Anh là bươm bướm lượn
Ngây ngất nhụy ngọt mềm
Xưa em là mây trắng
Khắp núi đồi lang thang
Anh là ngựa qua suối
Bóng khẽ chạm mây ngàn
Xưa em là nhền nhện
Giăng giăng võng tình ru
Anh là Đường Tăng rối
Gỡ tơ lòng thiên thu
Xưa em là con Cún
Giữ cửa nhà phú ông
Anh là người khách lạ
Lạc đường chọc sủa chơi
Xưa em là con mèo
Đói lả nằm co ro
Anh là nồi thịt xíu
Bốc mùi mang đến cho
Xưa em là đốm lửa
Nằm ẩn vùi dưới tro
Anh là tàn thuốc lạnh
Bươi được nối thơm tho
Xưa em là hạt trắng
Ai vô tình đổ xòa
Anh là ăn mày lượm
Vui mừng giữa chợ hoa
Xưa em là manh chiếu
Chơ vơ giữa hiên nhà
Anh là tay lãng tử
Đêm về đắp ấm qua
Nay em là thiếu nữ
Nằm trong vòng tay ai
Anh là chàng trai lạ
Đếm từng hơi thở dài
Mai em thành thiếu phụ
Tay bế bồng con thơ
Anh là làn gió mát
Thoảng bên ngoài vu vơ
Mốt em thành bà cụ
Cháu dắt dìu đi chơi
Anh lại thành chữ viết
Nằm trong lòng cuốn kinh
KIM MÃ ĐÁO
“Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”
Kim đưa giục mã lên đường
Cong cong chữ S, thương thương câu tình
Tình tính tang là tang tính tình…
Ngựa vàng mình ơi ngựa vàng ơi !
Nào thích thú đến đây chơi…
À là à ơi…., À là à ơi…
LƯƠNG CHÂU TỪ
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
Vương Hàn
Bản dịch chữ Nôm đầu tiên ở nước ta:
Chữ Quốc ngữ:
Rượu đào vơi chén pha lê,
Ngập ngừng hầu uống đàn kề bên tai
Sa trường say ngã chớ cười,
Xưa nay chiến địa mấy ai đặng về.
Vô danh
Ruợu ngon Bồ Đào đựng trong chén ngọc dạ quang, toan uống nữa thì tiếng Tỳ Bà đã giục lên ngựa. Xin bạn chớ chê cười tôi say nằm trên bãi chiến trường vì từ xưa đến nay đi chinh chiến có mấy ai trở về
Trần Trọng San dịch
Rượu nho kèo chén lưu ly,
Uống thì trên ngựa tiếng tì giục sôi.
Say nằm bãi cát chớ cười,
Xưa nay chinh chiến mấy ai đã về.
Trần Trọng Kim dịch
Bồ Đào rượu tuyệt chén lưu ly
Thôi uống, Tỳ Bà giục ngựa đi
Bạn chớ cười người say trận địa
Xưa nay chinh chiến chẳng còn chi
Bồ Đào rượu tuyệt chén pha lê
Tỳ giục ngựa rồi uống chửa phê
Bạn nhạo chi người say cửa ải
Xưa nay chinh chiến mấy ai về
Tuyệt diệu Bồ Đào rót dạ quang
Ngừng thôi lên ngựa nhạc Tỳ vang
Sa trường nghiêng ngã khoan cười bạn
Chinh chiến chưa rồi nấm mộ hoang
Nguyên Thạnh dịch
CÂU ĐỐI MIẾU BÀ CHÚA NGỌC BÌNH DƯƠNG
1. Chúa Ngọc linh thiêng trừ ách nạn
Bình Dương thịnh vượng nở phồn hoa
玊 主 最 靈 除 厄 難
平 陽 極 盛 現 繁 華
Sacred Ngoc Lord eliminates bad accidents.
Prosperous Binh Duong propagates bright lights.
2.Bình Dương đổi mới bừng sinh khí
Chúa Ngọc hiển linh độ khách trần
平 陽 改 化 開 生 氣
玊 主 顯 靈 渡 客 塵
Innovating Binh Duong arises breath of life
Sacred Ngoc Lord helps living on earth
3.Chở che cổ miếu Cầy cao vút
Cảm kích từ tâm Hổ thảo hiền
廕 垂 古 廟 樹 高 遠
感 激 慈 心 虎 孝 賢
Covering old temple, both trees immeasurably high
Admiring merciful heart, one tiger good natured
MỪNG MIẾU BÀ CHÚA NGỌC BÌNH DƯƠNG
Miếu Hai Cây Cầy
Tức miếu Bà Chúa Ngọc
Cầy vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Miếu thầm tỏa sắc với quê hương
Hổ về phủ phục
Người đến khấn nương
Dẫu trải bao:
Chiến chinh khắc nghiệt
Tai nạn tang thương
Nhưng lạ thay:
Miếu vẫn lặng lẽ ngát hương
Cầy lại âm thầm che chở
Dời đổi một lần
Trùng tu mấy độ
Có nguyện cầu vì mấy ai không khổ
Bà hiển linh cũng để hộ dân tình
Chút mưa móc nhuận thấm sinh linh
Qua cảnh đời trắc trở
Rồi cũng nhờ:
Từng bàn tay nâng đỡ
Từ tấm lòng thiết tha
Miếu Bà giờ đã nguy nga
Tỏa hương sắc cùng Bình Dương rạng rỡ
Gió về lồng lộng
Đất hóa thơm tho
Thu sang phơi phới
Người thấy thảnh thơi
Mừng bá gia bá tánh khắp nơi
Cùng trẩy hội rước Bà về ngự…
ÂM VANG
Đêm giao thừa…
Thắp nén nhang…
Nghe tiếng khói lan
Nghe tiếng sương tan
Nghe bóng mai vàng in nước
Nghe đâu đây cánh chim nhẹ lướt
Bay giữa không trung
Nghe âm vang vó ngựa oai hùng
Về thăm chữ S…
LỜI NHẠC XUÂN
LÀN KHÓI XUÂN…
Một sớm trên Saigon, tôi thả xe dạo phố, đường lung linh ngập nắng, ngàn lời ca từ gió… mơn man khẽ đưa xuân về, gọi ngàn hoa ngát hương, bướm bay bay chập chờn…
Hoa say tình vì bướm, bướm buộc đời vì hoa, khi mùa xuân bỏ ngõ hoa bướm sầu vì mơ…
Hoa chưa tàn còn bướm, bướm chưa tàn còn hoa, ta như tàn là khói, theo mây về trời xa.
Làn khói xuân hóa mây trôi bềnh bồng, ngàn cánh chim vút theo lên trời cao, rồi nắng mai hỏi mây trôi về đâu, ngàn chim hót về thênh thang tự do.
Ngàn bóng mây lướt nhẹ êm đềm, ngàn tiếng chim hát mừng thanh bình. Lòng đã vui giữa ngàn huy hoàng, lòng chẳng nao giữa ngàn điêu tàn và lòng vẫn xuân dẫu đời chẳng còn xuân.
XUÂN CHÚC
Xuân đến rồi xuân lại đi , xuân đi rồi xuân lại về, xuân về ta lại bày ra: bao nhiêu là thiệp, bao nhiêu là quà.Tiếng trống giao thừa ầm vang, chuông ngân ngọt khúc nhiệm mầu. Chúc mừng xuân rộn ràng ca, vi vu lời mộng, êm êm lời tình. Nắng hồng cợt đùa, hoa bướm chập chờn.Mứt trà sẵn sàng khai bút đầu năm. Tét hóa thiên đường, đây đó tưng bừng…, ta đến từng nhà chúc phúc mừng phong.
Chúc mừng tình người nở đóa mai vàng, chúc mừng trăm họ êm ấm giàu sang. Chúc mừng nhà nhà năm mời phát tài, khấn cầu bốn biển năm châu thái bình.
XUÂN DẠO
Nhẹ nhàng Xuân đến chơi, tung én bay lưng trời, nghiêng cánh trao cho đời, giọt lung linh mắt thơ.Dịu dàng Xuân ghé sang, khoe áo mai rực vàng, ai đó đang mơ màng, tình thương lên sắc lan.
Kìa Xuân vừa đến – chồi non bừng rung, tiếng ca hy vọng một năm vẻ vang.
Kìa Xuân vừa đến - niềm vui tỏa lan, thiệp reo ngọt đàn hạnh phúc an khang.
XUÂN NỒNG
Saigon ơi ! Nàng Xuân từ đâu đã về, làm ai ngất ngây. Này bạn ơi ! Cùng ta cùng ca đón mừng nàng Xuân thắm tươi. Kìa… nắng loang trên đường, vàng gieo cánh mai, én say hương nồng nhẹ rơi…Và… phép Xuân nhiệm mầu, nối ta lại gần vòng tay thiết tha…À …à…a…
Bừng lên bừng lên, lửa reo tim hồng buồn lên khói tan. Một năm đã qua biết bao thăng trầm cùng nhau sẻ chia.
Nào cùng nâng ly lên bạn ơi ! Chúc mừng Xuân sang mãi bình an sẽ giàu sang.
Nào cùng nâng ly lên bạn ơi ! Chúc tình bạn ta như biển lan, cùng nhau hát vang …Xuân nồng…
XUÂN MỚI
Tết đến huy hoàng, rực ngàn hoa bướm bay. Tết đến sum vầy, tiệc bày reo sóng sôi…
Nào cùng nâng ly chúc như ý đi, nào cùng say sưa ngắm bao đóa mai. Gởi ngàn yêu thương thiệp theo ngàn én, gởi màu dưa tươi nhuộm thắm má người.
Ti tách than hồng gọi trà thơm lan ngất ngây. khói vướng mi mừng nhòa rưng rưng sôi bánh chưng…Kìa ! Tiếng em thơ cười …, làm cho hoa nở mau, làm cho chim vút bay, mùa xuân say nước reo.
Có bóng Xuân về gọi bàn ơi lên chất men. Có bóng mai vàng tình nhân gian nghe chứa chan và bóng giai nhân cười…, làm cho ai xuyến xao, làm cho tim muốn trao, ngàn chim chao nước nghiêng.
Tết đến huy hoàng, điểm hồng tay bé thơ. Gió thoảng hôn nàng làm bờ môi khẽ rung. Nào cùng du xuân đến bao tỉnh xa. Lặng nhìn quê hương đổi thay săc da. Đường dài thênh thang lượn qua nhà mới, rộn ràng nơi nơi…tình xuân ấm nồng…
Nguyên Hạnh sưu tầm