Tôi học lớp ba trường huyện cách đây hơn nửa thế kỷ. Vốn liếng trí thức,
văn chương của chúng tôi thời đó nằm gọn trong Quốc Văn Giáo Khoa Thư.
Đây là một bài thơ tôi thuộc lòng từ thời đó đến bây giờ: bài " Lính thú đời xưa".
Chị
Nga gốc người Sài Gòn, kinh doanh làm ăn ở Gia Lai. Ăn Tết ở Sài Gòn,
mồng 04 đưa con ra Gia Lai thăm người thân và đi lễ chùa. Chị đưa ba con
hai gái một trai, cháu gái đầu 18 tuổi, cháu thứ hai 16, cháu út 08
tuổi, cùng với bà Vú 64 tuổi. Ngồi uống nước trà chị giới thiệu bà vú
đây ở với gia đình con 20 năm, cả ba cháu đều do vú chăm sóc nên con mới
rảnh tay mà đi làm ăn xa.
Áo
lụa mẹ choàng trắng trong như nguyệt bạch, trăng đậu trên vai trên
vuông áo ngắn dài. Lóm đóm hoa lóm đóm sao, mẹ trẻ trung như thời con
gái,
Dáng
vẻ rụt rè, anh chào tôi. Hơi bở ngở tôi hỏi anh có việc gì cần tôi
giúp. Anh ấp úng: Thưa Thầy con đến để cảm ơn Thầy. Tôi giúp anh việc gì
mà anh cảm ơn tôi. Anh đã lấy lại được bình tĩnh và vào chuyện: “ Hôm
mồng 08 tháng giêng,âm lịch con có đi chùa, con có vào phòng
Từ
hôm được chú Giác Viên ngỏ ý, hằng ngày lại được nhìn hình ảnh tiêu sái
thanh cao của quý thầy quý chú, và nhất là muốn sau này mình sẽ giống
như mẫu người lý tưởng: “ Trên đời này chỉ có chú Giác Viên là tuyệt nhất ,chuyện gì cũng biết hết”.
(CMT)
Tán tụng là một bộ môn nghệ thuật âm nhạc quan trọng trong hệ thống văn
hóa nghệ thuật của Phật Giáo Bắc Truyền. Từ khi Phật Giáo được truyền
từ Ấn Độ vào các nước phương Đông, âm nhạc Phật Giáo là một phương tiện
truyền giáo hết sức hữu hiệu mà các nhà truyền giáo đại sư sử dụng để
đưa giáo lý của Phật đà cũng như tín ngưỡng Phật Giáo vào lòng văn hóa
nghệ thuật tín ngưỡng các dân tộc phương Đông mà đầu tiên là dân tộc
Việt Nam và Trung Quốc.
Do bối cảnh địa lý, kinh tế,
văn minh, triết lý và ảnh hưởng tôn giáo khác nhau, mỗi xã hội có một nền văn
hóa khác nhau. Một nền văn hóa có thể thích hợp cho nước này nhưng chưa hẳn tốt
lành cho xứ khác.
Tình thương chân thật trong đạo Bụt gọi là tứ vô lượng tâm. Vô
lượng có nghĩa là không thể đo lường, không có biên giới. Ta có thể dịch
tứ vô lượng tâm là bốn tâm không biên giới. Bốn tâm ấy là tâm từ, tâm
bi, tâm hỷ và tâm xả. Bốn tâm không biên giới này là tình thương chân
thật, là bản tính chân thật của chúng ta.
Các tin đã đăng: