Mẹ thương !
Mười hôm rồi con nhịn ăn, chỉ uống nước trong thôi. Con của mẹ bệnh
nhiều quá, nên thỉnh thoảng cứ phải nhịn ăn để trị bệnh. Tháng này ở xứ
mình là mùa mưa dầm, bầu trời luôn âm u xám đục.
Trong tâm thức của mỗi người đều
có một quê hương riêng, rất riêng. Có người coi quê hương mình là cả
quả đất này; nhưng cũng có người coi Tổ quốc mình mới là quê hương
mình.
Kính Bạch Đức Thế Tôn ! Hôm nay ngày mồng 08 tháng giêng năm Canh Dần – 2010. Con Tỳ Kheo Pháp
Danh……….Cùng bốn chúng đệ tử tại đạo tràng chùa Bửu Minh, Xã Nghĩa Hưng,
Huyện ChuPah, Tỉnh Gia Lai. Cung kính hướng về Đức Thế Tôn cầu Thế Tôn
xót thương gia hộ cho đệ tử chúng con, năm mới Canh Dần: Nghiệp chướng,
nạn chướng, bệnh chướng tiêu trừ, Bồ đề tâm tăng trưởng, Phước Huệ
trang nghiêm, vạn sự cát tường như ý.
Các con thương yêu Bắt
chước nhà văn Hồ Dếnh Thầy đã vẽ chân dung người thân của mình bằng
hình thức gôm chép lại những mảnh hồi ức rời rạc còn sót lại theo tháng
năm,về Cha Mẹ Thầy Tổ ,thành những bức chân dung dạng phác thảo . Để cho
con cháu đọc lại mà nhớ về những đấng sinh thành của hai gia đình tâm
linh và huyết thống .
Tôi sinh ra dưới
một mái chùa. Nghe kể rằng sư phụ tôi khi ấy còn
trẻ, một hôm đi ngang bỗng động tâm hỏi: "Mô
Phật, sao sau chùa lại phơi tã lót?".
Mỗi
cảnh quan, mỗi đường phố của Hà Nội hôm nay với tôi vừa lạ, vừa quen.
Niềm tự hào và lòng hoài niệm cứ đan xen trong tôi. Nhưng tất cả, và
mãi mãi Hà Nội vẫn luôn trong trái tim tôi!
Kính dâng tặng những người mang chiếc áo cô đơn với lý tưởng, tình yêu và tuổi trẻ vào đời…
Các tin đã đăng: