Trăng ơi từ đâu đến
Có phải cánh rừng xưa?
Đêm nay trăng bất chợt
Ghé lại dưới hiên chùa .
Sáng nay,
trong từng
bước chân thiền hành,
em có thấy gì không
em nhỉ!
Trời cao bay thấp
Cứ mỗi độ cuối thu, đầu đông, cây Lộc Vừng lại trổ bông e ấp. Không giống như muôn ngàn những loài cho hoa vào tiết xuân, Lộc Vừng chỉ đơm bông vào mùa lá rụng.
Câu thơ trên
của Bùi Giáng nhẹ nhàng thanh thoát, như áng mây chiều lãng đãng, tựa như thân
phận con người mỗi chúng ta, không biết từ đâu đến và rồi sẽ đi về đâu
(chuaminhthanh.com)Tiếng chuông chùa vang lên, làm lay động khoảng không trời phố núi, giọt mưa cuối mùa thơm nhẹ lên mái tòng lâm, từng câu niệm Phật của các tiểu, kinh hành trên chánh điện, nghe như kỷ niệm của những gì xưa cũ, quay ngược thời giờ, trở lại tháng ngày thuở Tôi còn làm điệu ở chùa xưa.
Hôm nay là lễ thành hôn của hai cháu. Hai cháu sắp đeo nhẫn cho nhau. Tập tục cưới hỏi gần đây đồng hóa chiếc nhẫn với chữ “Nhẫn”, bác muốn nhân dịp này nói với hai cháu về chữ “Nhẫn” trong Phật giáo để hai cháu phân biệt với chữ “nhẫn nhục” mà xã hội thường dùng qua cách giảng của Nho gia ngày trước.
Lặng lẽ leo từng bậc dốc lên dãy Tam Ban, một mình trong rừng chiều nhạt nắng, tôi thầm nghĩ, gần ba phần tư thiên niên kỷ, trải bao thăng trầm lịch sử, cùng với sự xoay vần của trời đất, vạn vật đã biến đổi đến vô cùng. Khoảng thời gian ấy đủ để "mấy lần bãi bể thành nương dâu" (Kỷ độ thương hải biến vi tang điền)*,
GNO - Lâu lắm rồi thầy trò mới có dịp về miền Trung, dọc ngang qua những chùa chiền, lăng tẩm nơi Hội An, Đà Nẵng, Huế mà không phải vướn bận công việc, để nghe tiếng chuông nơi Linh Mụ, ngắm nước sông Hương lửng lờ hoặc trầm mình giữa phố Hội chiều mưa…
Từ khi còn nhỏ, tôi đã
thích phim “Tây du ký” (Phim Trung Quốc – dựa theo tiểu thuyết “Tây du ký” của
Ngô Thừa Ân). Triết lý nhà Phật thấm sâu vào tư tưởng của tôi. Cũng không lạ
khi “Tây du ký” được chiếu đi chiếu lại trên truyền hình, đến nay vẫn còn
nguyên giá trị. Đó là một tác phẩm để đời của điện ảnh Trung Hoa.
Tôi vẫn còn có mẹ, đấy là điều tôi còn được
hạnh phúc hơn một số người. Và vì là phận con gái nên tôi chỉ có thể làm
cho mẹ những gì mà mình có điều kiện (dù chưa thật đầy đủ như người ta)
và có thể làm được.
Các tin đã đăng: