Mới cuối Hè, đầu Thu mà Bắc Kinh đã lụt
bão. Chúng tôi vội vã rời Bắc Kinh về Tô Châu để đến viếng Hàn Sơn Tự
chứ không phải để “mua lụa Tô Châu biếu em” như một nhạc sĩ nào đó lãng
mạn dàng trời đã từng mơ mộng.
Buổi sáng hôm ấy, trời lất phất mưa dầm và những cơn gió
mang không khí lạnh hiu hiu thổi! Tôi đang ngồi co ro ở nhà với bà nội, chợt
thấy người anh con bà dì đạp xe về tìm tôi. Trong cái suy nghĩ non nớt của một
đứa trẻ (lúc ấy tôi mới lên 10 tuổi), tôi thoáng nghĩ vui vui “mình cũng oai
đấy chứ!” vì được anh về thăm. Vừa bước vào nhà chưa kịp ngồi, anh bảo tôi xin
phép bà nội đi với anh về quê mẹ! Tôi làm theo lời anh. Chúng tôi rời nhà nội
ra đi.
“Chữ nghĩa không phải là than vậy mà cũng làm nóng người”… Bùi
Văn Nam Sơn dẫn một câu trong cuốn Chuyện Trò (CT) của Cao Huy Thuần
(CHT) để giới thiệu ở bià sách. Tôi thì tôi không thấy nóng mà
thấy lạnh, rồi ấm. Chưa có ở đâu CHT đặt ra một loạt những vấn đề luân
lý đạo đức một cách rốt ráo, sâu thẳm đến vậy dưới dạng những câu chuyện
vô cùng hấp dẫn: nói dối, hổ thẹn, đam mê, tình yêu, chung thủy, chiếm hữu, mặc cảm, tự tin, bổn phận, nguyên tắc… Cho nên không phải vô cớ mà CHT “dàn dựng” CT bắt đầu với “nói dối”, để rồi kết thúc với “hổ thẹn”.
Ngày
xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có một gia đình bá hộ nối tiếng giàu
có nhất vùng. Người người nể phục, nhà cao cửa rộng, đồng ruộng thì
mênh mông bát ngát, thẳng cánh có bay, gia súc thì từng đàn, lúa chất
đầy bồ, trong nhà không thiếu thứ gì, kẻ ăn người ở có tới chừng mấy
mươi người. Cao lương mỹ vị ăn mãi không hết.
Một
ngày nọ, vua Salomon bỗng muốn làm bẻ mặt Benaiah, một cận thần thân
tín, nổi tiếng khôn ngoan, thông thái. Vua bèn nói với ông: “Benaiah
này, ta muốn ông mang về cho ta một món quà nhân lễ hội lần này, và ta
cho ông 6 tháng để làm việc đó”
Dẫu chưa một lần gặp mặt nhưng tôi muốn viết về thầy với tất cả lòng
yêu thương, tôn kính. Thầy không chỉ là bài học sống động của nghị lực
phi thường, thành tâm kiên trì mà còn là tấm gương bình yên, thanh tịnh
trước phong ba bão táp, giữa dòng đời ô trược, phật ma lẫn lộn.
Có quá nhiều chuyện để làm, kể cả những chuyện tốt đẹp, cũng chỉ phải nói là quá
nhiều! Bất kể là quan hệ xã hội của bạn như thế nào – hay mức độ thời gian mà
bạn muốn dành cho việc giao tiếp với người khác – vẫn có điều gì đó thật kỳ diệu
và thanh thản khi nhìn vào thời biểu hàng ngày và còn thấy được những «khoảng
trắng», những khoảng thời gian không được dự tính cho việc gì cả.
Không ít người trong chúng ta đã từng suy sụp trong cuộc sống, về thể chất hoặc tinh thần. Khi ấy, chúng ta muốn tìm hiểu về những điều bất tử để biết chúng có tồn tại hay không và tồn tại như thế nào
Tạp chí Phật học Tricycle Magazine số mùa
thu năm nay có đăng một bài viết của bà Linda Heuman, một biên tập viên
của báo. Bà Heuman viết về một câu hỏi của bà trong một khóa tu, xin trích dịch
lại đại ý của bài chia sẻ như sau:
1.Từ ngàn xưa Phật đản sinhCa Tỳ La Vệ tâm linh khai nguồnThinh văn La-hán thiên hương
Các tin đã đăng:
|