Việt Nam ơi! Mẹ Việt Nam ơi !Bốn ngàn năm qua còn nợ ngườiTừ thuở hồng hoang sinh trăm trứngNghĩa tình mẹ nặng mãi khôn vơi.
GN Xuân - Núi cao là một tứ thơ bất tuyệt trong cổ thi. Lên núi, lên cao, là để gần trời xa đất, xa những phiền muộn, tục lụy, danh lợi nhỏ nhen của cuộc đời. Vì vậy mà chùa ngày xưa thường xây trên núi, trên cao. Sư ở trên cao, thi nhân lên núi thăm sư thường để lại những bài thơ thoát tục. Cõi trời đất và cõi nhân gian khác nhau, Lý Bạch nói thế. Và có lúc ông cũng lên cao, xa đất gần trời, để làm thơ.
Tháng ba, những chiếc lá đã định vị sau mùa trổ lộc, dăm loài hoa dại đồng loạt
nở trên nền cỏ. Thiên nhiên dường như đi vào kỳ ổn định và Chúa Xuân vừa làm
xong nhiệm vụ kiến tạo. Khi ấy, trong rói nắng nguyên sơ, những loài có cánh mới
bắt đầu bay lượn dạo chơi trong mùa tình đắm say của chúng.
GNO - 28 Tết, những người con tứ xứ lưu lạc, nượng tựa nơi
Sài thành về quê. Cửa ngõ thành phố kẹt cứng xe, người đông như nêm.
Những chiếc xe chở người và hàng đầy ắp, tất nhiên cũng đong đầy bấy nhiêu niềm
vui được về quê, sắp đoàn tụ bên gia đình, được về nơi "chôn nhau cắt rốn".
Sáng nay có con chim nhỏ Dậy sớm hót vang đất trờiBáo tin xuân về đây đó Hương xuân tỏa khắp ngàn nơi.
Đó
là thứ ánh sáng diệu kỳ được thắp lên trong những đêm cận kề tết cổ truyền. Dĩ
nhiên, không phải điều diệu kỳ nào cũng được khởi nguyên từ những thứ cao siêu,
ví như ánh lửa mà tôi sắp kể ra đây được đốt lên từ những gì bình dị nhất, nhà
quê nhất, thậm chí là đã phế bỏ đi nhưng vẫn có thể sáng. Cũng nhờ đó mà tôi
biết rằng, ở đời này mọi thứ dù tầm thường đến đâu cũng có thể lung linh được,
con người hay vật vô tri đều vậy.
Năm nào cũng vậy, ngày 23 tháng chạp là thời điểm tất cả kết quả cố
gắng cả năm được dừng lại. Cũng nhân đó, anh em chúng tôi biết được tết
năm nay sẽ ăn tết ra sao. Hơn năm rồi hoặc thua sút năm qua tất cả
cũng là ở đây.
( MẠC VỊ XUÂN TÀN HOA LẠC TẬN
ĐÌNH TIỀN TẠC DẠ NHẤT CHI MAI )
Tôi nghiệm được rằng những điều bình dị của cuộc đời luôn sâu thẳm. Vì
nó giúp ta hiểu sâu sắc thêm những ý nghĩa thâm huyền trong kinh điển.
...Liệu có ai trả lời, có
ai nghe theo, có ai hưởng ứng? Thậm chí dù ai đó đã cố công lặn lội,
mang về thứ chân lý cao quý ấy, muốn đám đông kia cùng nghe theo, cùng
hành động thì đáp lại cũng chỉ là sự im lặng, miệt thị. Bởi đơn giản với
đám đông kia đó không phải vàng, không phải bạc! Chúng ta dường như dễ
dàng để con mắt, để lý trí mình bị sự thật này che khuất những sự thật
khác, cũng bởi lòng tham chiếm hữu và trên cả là sự vô minh...
Các tin đã đăng: