Người
xưa nói: “Vật cùng tắc biến, biến tắc thông”. Điều dó khẳng định một
chân lý: Muôn vật trong vũ trụ luôn luôn vận động theo một chiều hướng
đào thải cái ác và thăng hoa cái thiện.
Hồi đó,khi tuổi thanh niên của tôi còn
đủ sức dặm ngàn đây đó ,một điểm dừng chân luôn là một kỷ niệm đáng nhớ
.Trong đó có một lần ,ghé một ngôi chùa Ni ,nằm sâu hút bên trong con
đường tỉnh lộ duyên hải miền trung .
Tiếng
chó sủa đã lay động, đưa tôi về với ký ức xa xôi. Hình ảnh ngôi làng
nhỏ nghèo, dân hầu hết là ngụ cư ,từ tứ xứ đến. Nhưng rất lương thiện.
Những gương mặt bà con thân quen của ngày xưa đó, theo thời gian có phần
đã loà xoà trong nỗi nhớ. Riêng tính cách ông Trưởng, thỉnh thoảng cùng
với tiếng chó sủa, cứ hiện về rõ nét trong tôi
Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, Trịnh Công Sơn từ Sài Gòn trở lại Huế, tìm gặp ngay TN - người con gái Quảng Trị, đang theo học khoa Việt Hán tại Đại học Sư phạm Huế. Guồng chân trên chiếc xe đạp đến nơi hẹn, Sơn mong chờ nỗi nhớ òa vỡ sau hơn một năm chỉ gặp qua những cánh thư.
Như một lữ khách của thời đạiSay sưa trong mơ tưởngVượt qua bao sợ hãi
Hai
mươi năm trước, tôi có trồng bốn cây bông giấy sát hàng rào trước chùa.
Sáu năm xây dựng đến giờ thì ngôi chánh điện đã tạm xong, công việc kế
tiếp là lát sân bêtôn trước chánh điện, để cho các ngày lễ lớn tổ chức
lễ được dễ dàng, nhất là tổ chức những đêm hoa đăng.
Từ thuở khai
thiên lập địa có lẽ đã có mặt đá rồi . Đá càng đẹp , càng quý thì càng ở
sâu trong lòng đất . Ở sâu trong lòng núi cao . Đá sẽ trở thành bất tử
nếu được tâm hồn và bàn tay nghệ nhân điêu khắc tạc thành những biểu
tượng tôn quý .
Hạ
bước vào quán lúc 12 giờ trưa, cô đảo mắt nhìn quanh, thật khó tìm một chỗ
ngồi rộng rãi ở cái quán nổi tiếng là thức ăn ngon này, cuối cùng cô cũng
tìm được chỗ ngồi gần cửa ra vào, nơi một cặp vợ chồng vừa đứng lên.
Tất cả bài
nhạc của Trịnh Công Sơn đều ngắn hoặc rất ngắn. Riêng một bài duy nhất
mang dáng dấp một trường ca: bài Đóa hoa vô thường.
Trong chúng ta, phần đông ao ước được một lần đến Huế, để nhìn tận mặt,
để nghe tận tai, Huế là ai, Huế là gì, Huế thơ mộng sâu lắng như thế
nào, mà nói hoài nói mãi vẫn không hết. Viết về Huế là dịp để thể hiện
mình, để cùng thơm, cùng thơ, cùng lãng mạn với Huế.
Các tin đã đăng: