Nói tới thơ Bùi Giáng là nói tới một thể
điệu ngôn ngữ kỳ lạ, dị thường, vừa chân phương đằm thắm thiết thân
thiết cốt, vừa dữ dội, xô ùa, đùa giỡn, dặt dìu, lay lắt cơn gió phù du
cát bụi dưới trời trăng hóa hiện, cưỡng bức ngữ điệu ngôn thanh về
phương trời khác.
Từ
thuở hồng hoang đến giờ, bóng tối luôn ngự trị phủ trùm cõi giới ta
đang trú ngụ, nhiều hơn là ánh sáng. Đam mê, dục vọng thấp hèn, sống
theo bản năng, đã tạo nên một độc tố tù mù vây bủa chúng ta. Căng mắt
thao láo ra nhìn chúng ta vẫn không nhìn xuyên xuốt qua được, lớp khói
mù vô minh dày đặc ấy. Bơi lội , sờ sẫm, quờ quạng trong “vùng tối nhạt
nhoà” đó,
ta thèm ánh sáng biết bao!
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng…
(Bùi Giáng)
Các ngôi chùa ở Việt Nam không đồ sộ nguy nga như các chùa ở Ấn Độ,
Trung Hoa, Thái Lan và Cao Miên; nhưng rải rác đó đây, đâu đâu cũng có
chùa.
Tôi học lớp ba trường huyện cách đây hơn nửa thế kỷ. Vốn liếng trí thức,
văn chương của chúng tôi thời đó nằm gọn trong Quốc Văn Giáo Khoa Thư.
Đây là một bài thơ tôi thuộc lòng từ thời đó đến bây giờ: bài " Lính thú đời xưa".
macgiang@y7mail.com
thnhattan@yahoo.com.au
01. Trái ngọt tình thương
02. Lệ đá đơm bông
03. Hoa Đàm reo nhân thế
04. Nói đi
05. Thôi nghe
06. Biết chưa
07. Biết rồi
08. Điểm nụ cành khô
09. Dù có vô thường - 1
10. Đừng đổ giọt đau
Tổ
quốc làm trọng, ai cũng thấy như thế. Nhưng khái niệm tổ quốc thì mông
lung,xa vời vợi, còn con chúng ta là máu thịt của chúng ta, bên cạnh ta.
Với tôi, sống trong nghệ thuật và cảm nhận nghệ thuật là điều hạnh phúc nhất.
Nghệ thuật trong tôi không phải là những gì kì vĩ, hào nhoáng, cũng
không phải là những gì đẹp, lộng lẫy, đơn giản nghệ thuật đối với tôi là
những khoảng lặng,
trầm buồn, những gì thuộc về thiên nhiên…bát ngát, xanh tuơi.
Chị
Nga gốc người Sài Gòn, kinh doanh làm ăn ở Gia Lai. Ăn Tết ở Sài Gòn,
mồng 04 đưa con ra Gia Lai thăm người thân và đi lễ chùa. Chị đưa ba con
hai gái một trai, cháu gái đầu 18 tuổi, cháu thứ hai 16, cháu út 08
tuổi, cùng với bà Vú 64 tuổi. Ngồi uống nước trà chị giới thiệu bà vú
đây ở với gia đình con 20 năm, cả ba cháu đều do vú chăm sóc nên con mới
rảnh tay mà đi làm ăn xa.
Áo
lụa mẹ choàng trắng trong như nguyệt bạch, trăng đậu trên vai trên
vuông áo ngắn dài. Lóm đóm hoa lóm đóm sao, mẹ trẻ trung như thời con
gái,
Các tin đã đăng:
|