(VHPGO) Thường nói tuổi thơ của một đứa trẻ gói gọn
trong vòng tay bao bọc che chở của bố mẹ luôn là điều hạnh phúc và ý
nghĩa. Nhưng tôi tạm bỏ qua thứ hạnh phúc đó để nói về cái khổ đang
đứng bên cạnh tiếng cười vô ưu của trẻ.
Chúc an
khang thịnh vượng?
Khi pháo hoa đã tàn và
không còn champagne (lời trong bài hát Happy New year - ABBA), bữa tiệc kinh tế của thập kỷ trước đã qua,
người ta thấy để lại ngổn ngang rác,
Tôi đã từng chứng kiến một lưng còng quét sân chùa trong
những hồi chuông văng vẳng. Mỗi bước đi trên sân cùng cái chổi chứ nhẹ
nhõm, xua đi bụi bặm. Chuông cứ điểm, người cứ quét. An nhiên và tự
tại.
GN - Còn
một tháng nữa là Tết. Tôi vẫn thường đếm ngược về Tết như thế, đó là một thói
quen cũ, lưu dấu thuở ấu thơ chờ Tết của riêng mình.
GN - Lại một mùa xuân mới trở về. Chúng ta lại nghe những lời chúc rộ lên
khắp nơi như những đóa hoa bừng khoe hương sắc. Từ những lời chúc “kinh điển”
đến những cánh thiệp điện tử mang theo âm thanh. Người ta chúc nhau những gì?
Sáng nayBỗng gặp lại ngườiMười hai năm, bạc áo đời chiêm baoTóc xanhĐâu thuở hôm nàoMà bây giờ mắt đã nhàu tuyết sương.!
Trong năm mới ta sẽ làm đổi thay nhiều thứ, nhưng phải thật
hiểu cũ để mới hơn. Lúc này đây phía ta là đêm, phía ấy là ngày. Trong
âm hưởng khúc ca giao thừa dìu dặt, gió vẫn mải miết chở mưa phùn rắc
đầy ngõ hẹp, năm mới lại sắp đến.
Nhánh đào chưa nở vội Đợi đến mùa xuân sang Má hồng đào chưa thắm Đợi tin người trăm năm.
Cũng cùng một đời sống, cùng hít thở không khí, cùng ăn uống
ngủ nghỉ, cùng một sinh hoạt của cuộc sống con người, thế mà chúng ta
thấy có một sự khác biệt lớn lao giữa một người sống được đạo Phật và
một người thường tục.
Các tin đã đăng: