Trên khắp đất nước này, ở cái làng nhỏ bé quê tôi, ở hòn đảo
nổi tiếng mà cả nhân loại tiến bộ từng biết đến, có biết bao sự hy sinh
được xếp hạng, được tưởng niệm đời đời và có biết bao nỗi niềm lặng lẽ
khác vẫn trĩu nặng trong tâm trí bao người.
Tôi quen biết Thái Kim Lan cũng đã gần 40 năm nay, một thời gian dài thấm đẫm nhiều kỷ niệm ở đủ mọi phương diện: công việc, thưởng thức nghệ thuật và cả… chuyện đời. Từ năm 1972, khi tôi và con gái Thủy Ngọc được mời sang trình diễn trong buổi nói chuyện về Âm nhạc truyền thống Việt Nam tại Muenchen (Đức) do Thái Kim Lan tổ chức,
Chúng ta đang sống trong một thời kỳ mà nhiều giá trị xã hội
và nhân văn bị đảo lộn hoặc biến chất. Và nếu như kết quả nào cũng là sự
tổng hòa của nhiều nguyên nhân thì đi tìm đáp số cho thực trạng này là
không hề đơn giản.
(Petrotimes)
- Cuốn sách “Nepal - hòa bình trong tầm tay” vừa được dịch sang tiếng
Anh và tiếng Myanmar và chính thức công bố vào đầu tháng 7/2012 vừa qua
tại Myanmar.
LE TRAIN DE LA VIE(CHUYẾN XE CUỘC ĐỜI)_________________________________________________________Tác giả: Vô danhChuyển ngữ: Tâm Minh NGÔ TẰNG GIAO_________________________________________________________La vie est comme un voyage dans un train:On monte et on descend, il y a des accidents, à certains arrêts, il y a des surprises, et à d’autres, il y a une profonde tristesse.
Hoa Cẩm cù
Giàn cẩm cù trước sân nhà nó ngày càng xanh tốt và nở rất nhiều hoa.
Vào buổi sáng từng chùm hoa như trái cầu nhỏ tỏa hương dịu nhẹ. Sức
sống của lan cẩm cù thật bền, bởi ngay cả khi hoa đã rụng đi rồi, từ
những cuống hoa đã cũ, một thời gian sau lại nảy nụ và đơm những bông
hoa trắng nhỏ xen lẫn nhụy hồng có hình ngôi sao năm cánh trông thật dễ
thương.
Tuổi Sa di ham ăn ham ngủ, nhớ những lời dạy mà chúng con chịu khó tu học.
BIẾT LỖI VÀ BIẾT ƠN THẦY
Thích Đức Trí
Hồi đó, ở chùa nghèo vùng ven
thì thường thiếu thốn mọi bề. Chúng Tăng lớn nhỏ mỗi tháng chỉ được vài
miếng đậu hủ chiên sả ớt. Mỗi lần thầy hương đăng thay hoa cúng phật
vào dịp sám hối là các tiểu biết được sắp có đậu hủ chiên vào bửa trưa
tại trai đường.
Nói với em, giấy mòn, con chữ nhạt Đông phương ơi! Cây lá, giọt sương buồn Không gian xám, khí trời không đủ thở Hốc khe cùn, nước vẫn chảy từ non
Các tin đã đăng: